Page 36 - Bản tin Đại học Cần Thơ - Số 4 năm 2020
P. 36

GÓC SINH VIÊN
            GÓC SINH VIÊN
         tích lũy được bài học cho riêng mình và rèn luyện bản lĩnh đứng vững trên bục giảng. Một khi chọn
         nghề giáo thì người dạy học thường nghĩ đến chuyện hy sinh thời gian và tâm hồn cho học trò. Tuy
         nhiên, bất kỳ một ai nếu xem nghề dạy học là để làm giàu thì chắc chắn rằng họ sẽ khó trở thành
         một nhà giáo chân chính và khó trụ vững với nghề.
            Lại một mùa hiến chương nhà giáo nữa đã về, trong tôi lại dâng lên biết bao cảm xúc:

                                       “Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
                                        Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng

                                           Cứ ngỡ rằng đó là bụi phấn
                                     Mà nghe lòng xao xuyến mãi khôn nguôi

                                      Bao năm rồi ? Bao năm tháng buồn vui
                                          Từng lớp ra đi, riêng thầy ở lại

                                     Tất tả ngược xuôi, dòng đời, con khờ dại
                                    Chợt muốn quay về, gọi hai tiếng “Thầy ơi!”
                                                                                       (Ngân Hoàng)

            Chắc hẳn rằng trong mỗi chúng ta, ai cũng có những phút giây bâng khuâng và xao xuyến khi
         nhớ về những kỷ niệm xưa, nhớ về một thời cắp sách đến trường, cùng với những bạn bè thân
         yêu, với phấn trắng, bảng đen, những hàng cây xanh thắm,… mà trên hết đó là hình ảnh thân
         thương của những người cô, người thầy. Làm sao….làm sao có thể quên được:

                                             “Từng câu từng chữ ê a
                                         Bao lời dạy dỗ thiết tha nồng nàn

                                          Mỏi mòn khuya sớm gian nan
                                      Nhiều đêm tắt tiếng ho khan quặn lòng”

            Dù ở thời đại nào, dù bao thế kỷ trôi qua, tôi tin chắc rằng truyền thống “Tôn sư trọng đạo”, “Uống
         nước nhớ nguồn” của dân tộc ta vẫn được nhân dân và bao thế hệ học trò tiếp tục phát huy và gìn
         giữ.
                                           “Ơn cha mẹ ví tựa biển cao

                                        Nghĩa cô thầy sánh như trời rộng”
            Năm tháng qua đi, những người kỹ sư tâm hồn ấy vẫn hàng đêm miệt mài bên trang giáo án,
         để kịp sáng mai thức dậy lại tiếp tục đưa những chuyến đò sang sông với bao lượt khách! Khách
         sang sông rồi, có mấy ai ngoảnh đầu nhìn lại? Chỉ có “người lái đò” vẫn luôn dõi mắt trông theo!
         Có lẽ niềm hạnh phúc lớn nhất của người lái đò là thi thoảng có những vị khách lữ hành ngày ấy
         quay trở về với nụ cười rạng rỡ: “Chào thầy! Em quay về trường cũ thăm Thầy!”. Bởi vậy, giữa cuộc
         sống bộn bề, lo toan vất vả, đâu đó vẫn có nhiều tình cảm chân thành, ấm áp của người học trò
         dành cho người thầy đáng kính. Điều đó như tiếp thêm ngọn lửa để người thầy tiếp tục sự nghiệp
         “trồng người”.





                   BẢN TIN ĐẠI HỌC CẦN THƠTIN ĐẠI HỌC CẦN THƠ
            34
            34     BẢN
   31   32   33   34   35   36   37   38   39   40