Nghiên cứu này tập trung kiến giải tính hỗn độn trong tiểu thuyết Tuyết của Pamuk ở các phương diện: Cảm quan về hiện thực và con người, siêu hư cấu và thủ pháp dán ghép, pha trộn thể loại. Kết quả nghiên cứu cho thấy Pamuk dụng công phục dựng lịch sử, văn hóa xã hội vào cuối thế kỷ XX ở Kars, thành phố biên giới của Thổ Nhĩ Kỳ với những xung đột gay gắt về tôn giáo, chính trị. Trong bối cảnh ấy, con người tồn tại với tâm thức lạc lõng, xa lạ và hoài nghi về sự hiện tồn của bản thể. Siêu văn bản và thủ pháp dán ghép, pha trộn thể loại được Pamuk tận dụng triệt để nhằm tăng hiệu ứng về tính hỗn độn, phân mảnh; từ đó kích thích độc giả ráp nối, kiến tạo nghĩa cho văn bản.